Trình bày cảm nhận đoạn trích Thuế máu – Đề và văn mẫu 8
Trình bày cảm nhận của em về đoạn trích thuế máu – Đề và bài văn mẫu 8
Dạy
Phân công
“Thuế máu” là chương đầu tiên trong 12 chương của tác phẩm “Bản án chế độ thực dân”. Chương này được chia thành ba phần:
Phần thứ nhất: Chiến tranh và thổ dân.
Ở phần này, tác giả đã vạch trần cái lưỡi xảo trá, giả dối của bọn thực dân cáo già là “quan lớn”, “bọn nhỏ toàn năng”.
Để đẩy người bản địa vào cuộc chiến, họ đã vuốt ve và đưa ra những lời ngọt ngào! Từ chỗ là những “người An Nam bẩn thỉu” chỉ bị đối xử bằng dùi cui và roi vọt, nay họ bỗng được tôn vinh là “những đứa trẻ yêu thương”, “những người bạn tốt”! Kết quả là họ phải bỏ lại gia đình, vợ con, bỏ xác bên bờ sông Mar trong vùng đầm lầy Sampan.
Kết thúc phần này, tác giả đã tố cáo nỗi đau của người dân bản xứ bằng những hình ảnh đầy ấn tượng. Nghĩa là “người cầm súng bỏ thân nơi chiến trường Lấy máu tưới vòng nguyệt quế của cấp chỉ huy và lấy xương máu của mình làm đội ngũ thống chế”. Còn những “chiến sĩ công nhân” ở hậu phương thì nhiễm hơi độc “khạc ra từng mảnh phổi! Cuối cùng trong số 700.000 người dân quê hương, 80.000 người sẽ không bao giờ nhìn thấy mặt trời trên quê hương mình nữa!
Phần hai: Tác giả lên án cái gọi là “chế độ tình nguyện viên”
Ở phần này, tác giả đã phơi bày nỗi thống khổ của người dân bản xứ với đủ thứ thuế má, sưu tầm sai luật và ép mua rượu, thuốc, cho đến tận bây giờ là nạn “người mẫu”. Đây thực chất là “thuế máu”.
Người bản địa bị săn lùng như một “chất liệu nói”! Thực chất chế độ “tình nguyện” là “rút ruột” những người khỏe mạnh, nghèo khó vào trại giam để khỏi trốn. Cuối cùng, họ phải chọn một trong hai con đường: “tình nguyện đi lính hoặc rút tiền”.
Có người phải tìm cách huỷ hoại toàn thân để thoát khỏi sự truy bắt của lính như tự làm đau mắt chảy mủ, tìm cách dụi mắt bằng vôi hoặc mủ của lệnh lậu.
Trong khi đó, “đầu nậu” là Toàn quyền Đông Dương vuốt ve: “Mày bận nhập ngũ… bỏ quê hương không ngại”.
Tác giả đã vạch trần thủ đoạn mị dân của thực dân qua việc chỉ ra cảnh biểu tình chống bắt lính ở Campuchia, bạo loạn ở Sài Gòn, Biên Hòa..
Một phần ba: Tác giả tố cáo bọn thực dân đã bội bạc khi người “chiến sĩ bảo vệ chính nghĩa và tự do” trở về, nghiễm nhiên trở lại thành một kẻ nhơ nhớp.
Hơn nữa, Bác còn vạch trần “tim đen” của chúng trong một việc chính quyền thực dân đã phạm hai tội:
– Một mặt, chúng không ngừng lôi kéo thêm nhiều nạn nhân vào bi kịch huynh đệ tương tàn. Chúng rất tàn ác với những người còn tấm thân để trở về quê hương! Khi bước xuống tàu, họ bị tước hết mọi thứ có thể mua được. Họ xếp hàng như “lợn” dưới hầm tàu, thiếu ánh sáng và không khí. Tệ hơn nữa, họ còn chào đón họ bằng một lời nói hỗn láo, vô nhân đạo: “Các người đã bảo vệ tổ quốc của mình… Bây giờ chúng tôi không cần các người nữa, cút đi”.
– Mặt khác, nếu thương binh Pháp bị mất một phần thân thể và vợ liệt sĩ thì được cấp giấy phép bán lẻ thuốc phiện để tiếp tục ra tay đầu độc và gây thêm tệ nạn xã hội. Cuối cùng, tác giả dường như nói với những người bị thương và những góa phụ trong chiến tranh rằng đó là một món quà bẩn thỉu chỉ nên vứt đi.
Bằng nghệ thuật đối chiếu và gợi lại ngôn từ của bọn thực dân, tác giả phác họa một thứ thuế khác đặt ra bên cạnh thuế máu.
Thuế máu tuy chỉ là một chương hồi của thực dân Pháp nhưng vẫn mang đầy tính chất chính luận, vẫn có giá trị tố cáo, thức tỉnh đồng bào.
Tags:Văn 8
Theo Nhungbaivanhay.vn
Bạn thấy bài viết Trình bày cảm nhận đoạn trích Thuế máu – Đề và văn mẫu 8 có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?
Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường Họa Mi
Chuyên mục: Văn Mẫu Hay
Nguồn: Họa Mi