Tóm tắt truyện “Số phận con người” của nhà văn Xô-cô-lốp
Các bài văn mẫu lớp 12
Tóm tắt truyện “Số phận con người” của nhà văn Sokolov
Tóm tắt truyện “Số phận con người” của nhà văn Sokolov
Dạy
Gần một năm sau khi Thế chiến II kết thúc, mùa xuân năm 1946, trên đường đi làm, tác giả gặp Sokolov 46 tuổi và Vania 5, 6 tuổi tại một bến tàu. thuyền. Trong lúc đợi phà, Sokolov đã kể cho tác giả nghe về cuộc đời vô cùng gian khổ và đau khổ của mình. Chiến tranh bùng nổ, anh lên đường chiến đấu, bỏ lại người vợ hiền và 3 đứa con thơ dại. Sau một năm chiến đấu, hai lần anh bị thương nhẹ ở tay và chân. Sau đó, anh ta bị bắt làm tù binh, bị nguyền rủa trong hai năm trong các trại tập trung của Đức quốc xã. Bệnh dịch, nhục hình, đói rét, tử thần ngày đêm đe dọa. Năm 1944, địch thất bại lớn ở mặt trận Xô-Đức, bọn phát xít bắt tù binh làm lái xe. Tận dụng cơ hội đó, Sokolov đã bắt sống một trung tá người Đức và chạy trốn về phía Hồng quân. Lúc này, ông mới biết tin vợ và 2 con gái bị bom địch sát hại. Con trai ông, Anatoni, học toán xuất sắc, trở thành đại úy pháo binh của Hồng quân. Sokolov lại ra trận. Hai cha con cùng nhau tham gia chiến dịch tiêu diệt Berlin, thành trì của trùm phát xít Hitler. Ngày chiến thắng 9/5/1945, một tay súng bắn tỉa Đức đã bắn chết Anatoni, niềm hy vọng cuối cùng của anh.
Kết thúc chiến tranh, Sokolov xuất ngũ nhưng anh không trở về quê hương. Một đồng đội bị thương đã xuất ngũ trong một lần mời về nhà chơi, Sokolov sực nhớ và tìm đến Uruipinsk. Anh xin vào làm tài xế xe tải chở hàng đi các huyện và chở lúa mì lên thành phố. Mỗi lần lái xe về lại thành phố, anh lại ghé vào quán giải khát uống một cốc rượu mùi. Anh gặp cô bé Vania đầu bù xù, tóc tai tả tơi nhưng đôi mắt như những vì sao sáng sau cơn mưa đêm. Nó ăn ngay ở quán giải khát, ai cho thì nó ăn. Bạn ngủ ở đó. Sokolov xúc động quyết định: “Tôi sẽ nhận nuôi nó!” Sokolov nói với cô bé Vania: “Đó là bố của con!” khi anh nghẹn ngào hỏi: “Vậy anh là ai?”.
Đưa cô bé Vania đến nhà bạn, Sokolov tắm rửa, cắt tóc và mua quần áo cho cô bé. Nhìn anh ăn súp bắp cải, vợ của bạn anh lấy tạp dề che mặt mà khóc. Lần đầu tiên sau chiến tranh, Sokolov được ngủ yên. Còn cô bé Vania rúc vào nách cha nuôi như con chim sẻ dưới mái tranh, ngáy khò khò khe khẽ. Ngày đêm cô bé Vania không chịu rời xa Sokolov. Một điều không may đã xảy ra, Sokolov bị tước bằng lái xe. Mất việc, anh dắt cô bé Vania đi bộ đến Kasaru để kiếm sống.
Nhìn hai cha con bước đi với một nỗi buồn man mác, đứa bé bất giác quay lại nhìn nhà văn, vẫy bàn tay hồng hào nhỏ xíu. Như có chiếc đinh nhọn đang bóp chặt tim, tác giả vội quay đi…
Thu Trang
Bạn thấy bài viết Tóm tắt truyện “Số phận con người” của nhà văn Xô-cô-lốp có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?
Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường Họa Mi
Chuyên mục: Văn Mẫu Lớp 12
Nguồn: Họa Mi