Tìm hiểu tâm hồn Tế Hanh qua bài Quê hương – Đề và văn mẫu 8

Tìm hiểu về tâm hồn Tế Hanh qua bài hát Quê hương – Đề và bài văn mẫu 8

Dạy


Phân công

Trong dàn đồng ca thời Thơ Mới, có lẽ cây đàn Tế Hanh đã góp phần tạo nên những dòng thơ vừa khỏe khoắn, vừa trong trẻo, không kém phần thiết tha, mang âm hưởng đằm thắm rất riêng. Bài “Quê hương” trong tập thơ đầu tay của Tế Hanh – tập thơ đã từng đoạt giải Tự Lực Văn Đoàn, gần như hội tụ đầy đủ những đặc điểm ấy. Nó rất rõ ràng, nhưng vẫn ngon ngọt. Điều đó cho ta biết gì về tâm hồn đối với quê hương của chàng trai mười tám tuổi lúc bấy giờ.

Trước hết, dễ nhận thấy ở Tế Hanh một bản chất chân chất gắn bó với mảnh đời trần gian nhọc nhằn, khác hẳn với những hồn thơ mộng mơ của Lưu Trọng Lư, Huy Cận hay đầy mộng tưởng. tinh thần Hàn Mặc Tử, Chế Lan Viên. Ngôi làng “từng làm nghề chài lưới… cách sông nửa ngày biển” của anh được nhắc đến với đôi mắt rõ nét, không chút son phấn. Tuy nhiên, tác giả chỉ chú ý đến những mảng màu tươi tắn, khỏe khoắn trong bức tranh quê hương. Bức tranh ấy được dựng lại trên cái nền “trời trong, gió nhẹ, buổi sớm hồng”, với những chi tiết chắc chắn, đầy yếu tố tích cực.

“Thuyền nhẹ như ngựa

Phăng mái chèo, sức vươn vượt”.

Chắc chắn nhưng không quá cục mịch, thô kệch. Tác giả cũng có một tâm hồn bay bổng, không thiếu những khát vọng cao đẹp, được hình dung trong cánh buồm căng ra đón gió – một hình ảnh thực hòa với mộng, dây diều đã sát mặt đất mà cánh diều vẫn vút cao. cao ngút trời, với phong cách đặc trưng của Tế Hanh:

Xem thêm: Ôn tập truyện ngắn Tôi đi học – Đề và bài văn mẫu 8

“Cánh buồm rộng, lớn như hồn làng


Vươn tấm thân trắng bao la đón gió.”

Cánh buồm – hồn quê này gợi ta nhớ đến đoàn xe – định mệnh, một hình ảnh đặc sắc khác của Tế Hanh, hòa quyện vào nhau thật hài hòa và ăn ý như thế này:

“Chiếc bánh cuốn nặng quá

Khói hương như nghẹn ngào nỗi đau

Thỉnh thoảng tiếng còi rền rĩ

Lòng người đi cho biết”.

Tâm hồn nhạy cảm ấy cũng có chiều sâu của tình cảm, bề dầy của sự gắn bó, thấm đượm một tình cảm sâu nặng, một sắc thái dịu dàng cũng rất Tế Hanh: từ thân người ngư dân ngâm nước phơi nắng biển thở “hừng hực” hương xa” cho đến khi con thuyền mệt nhoài nằm bến.

“Nghe chất muối thấm vào da thịt”.

Bài thơ hàm chứa ý tứ sâu xa nhưng khó lĩnh hội. Chất đa cảm phong phú trong tâm hồn nhà thơ cứ thấm dần vào lòng ta, như muối mặn ăn mãi vào thân con thuyền với bao kỉ niệm buồn vui, bao thăng trầm trên đường đời đã tan vào ta thành máu thịt. …

Kết thúc bài thơ, Tế Hanh trở về với một “mùi” rất thực. Nhưng nó là bản thể thực, đã được nhân lên trong tim, đã được lưu lại thành kỷ niệm, đã bay vào giấc mơ. Một lần nữa, ta nhận ra sợi dây diều thơ của Tế Hanh bám chặt vào mặt đất của hiện thực đến thế nào. Một lần nữa tôi sung sướng được tiếp xúc với một hồn thơ lành mạnh, trong sáng. Nó không đè nặng lên đầu ta những hình bóng siêu hình, những vô thức u mê mà nó vẫn chắp cánh cho những ước mơ, nuôi dưỡng khát vọng để ta có động lực “vươn vai” “hốt gió” cuộc đời, “tung bay” mái chèo. … băng qua sông dài” của cuộc đời.

Xem thêm: Giải thích thể thơ thất ngôn bát cú

Tags:Văn 8

Theo Nhungbaivanhay.vn


Bạn thấy bài viết Tìm hiểu tâm hồn Tế Hanh qua bài Quê hương – Đề và văn mẫu 8 có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?

Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường Họa Mi

Chuyên mục: Văn Mẫu Hay

Nguồn: Họa Mi

Related Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Back to top button