Phân tích nhân vật chị Dậu trong tác phẩm “Tắt đèn” của Ngô Tất Tố
Phân tích nhân vật chị Dậu trong tác phẩm “Tắt đèn” của Ngô Tất Tố.
Dạy
Phân tích nhân vật chị Dậu trong tác phẩm “Tắt đèn” của Ngô Tất Tố.
Ngô Tất Tố là cây bút xuất sắc của dòng văn học hiện thực phê phán, đồng thời là cây bút xuất sắc của làng quê Việt Nam. Ông viết về họ với sự thấu hiểu tột cùng những đau thương, mất mát của cõi người trong xã hội phong kiến. Đồng thời, ông cũng viết về họ với tất cả tình yêu thương, kính trọng và hi vọng vào bản chất tốt đẹp không bị che mờ bởi những khổ đau của cuộc đời. Nhắc đến ông ta nghĩ đến tiểu thuyết “Tắt đèn”, nói đến “tắt đèn” ta nghĩ đến thân phận của anh Dậu. Bà là một người phụ nữ nông dân nghèo, cần cù, giàu lòng thương chồng thương con, dũng cảm chống giặc cường quyền. Nhà văn Ngô Tất Tố đã xây dựng nhân vật chị Dậu tiêu biểu cho số phận éo le và phẩm chất tốt đẹp của người phụ nữ Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám năm 1945.
Chị Dậu là một người phụ nữ đáng thương, đau khổ. Một gia đình gồm hai vợ chồng và ba đứa con thơ. Cuốc mướn cuốc mướn “đầu tắt mặt tối” quanh năm mà vẫn “cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc”. Những ngôi nhà tranh như túp lều, trống hoác. Sau 2 lần lo tang lễ cho mẹ chồng và em chồng, gia đình chị Dậu đã trở thành “hạng bét”. Tai họa bất ngờ. Giữa mùa mà nhà không có lấy một hạt thóc, lũ trẻ chỉ biết ăn củ khoai bung củ. Hai cái chết của chồng và em chồng, món “nợ quốc doanh” là tai họa khủng khiếp nhất giáng xuống đầu gia đình chị Dậu. Vì tội thiếu sưu, anh Dậu đã bị thôn trưởng Đông Xá “trói, trói như chó đem đi giết”. Chị Dậu là một tội nhân đáng thương. Xin nới dây cho chồng, ngay lập tức cô bị “thước đánh”. Đi xin bố thí cho chồng, cai lệ “tát tát” vào mặt và “tát vài túi” vào ngực. Bấy giờ quân mạnh bắt trói huyện. Lúc ấy vợ chồng Nghị Quế bắt quả bí, mua rẻ một con và ổ chó. Đòi đóng dấu vào tờ giấy bán con mà chị Dậu phải trồng không công một sào ruộng cho “ông già”. Đau đớn nhất là chị Dậu đã phải “tan đàn xẻ nghé” bán đứa con gái đầu lòng khi mới 7 tuổi lấy một nén bạc để trả nợ cho chồng. Nhục nhã nhất là nàng bị quan Tư An và đại phu Thượng xâm phạm. Lạ lùng thay, người phụ nữ quê mùa này, dù đã phải rơi nước mắt, biết bao tiếng thở dài… nhưng vẫn đứng vững trước muôn vàn thử thách, tai ương. Ngô Tất Tố với tấm lòng nhân đạo của mình đã dành cho nhân vật chị Dậu rất nhiều lòng trắc ẩn và đồng cảm.
Chị Dậu là một người vợ, người mẹ đảm đang. Nhiều lần nàng kiên nhẫn lên tiếng van xin ông già, tên cai lệ nới lỏng dây trói cho chồng, xin ăn mày cho chồng vì muốn chồng nguôi ngoai nỗi đau. Chị Dậu mấy lần mồ hôi nước mắt xin vợ chồng Nghị Quế “làm phúc” mua cho một đứa con và một ổ chó. Tất cả vì tình yêu chồng và tình thương con bao la. Hình ảnh chị Dậu ẵm con, quạt cháo cho nguội, an ủi chồng: “Thầy ơi con cố ngồi dậy uống chút cháo cho đỡ đau bụng” là một cảnh tượng cảm động về người vợ hiền ở người Việt xưa. gia đình. Hiện nay:
“Tay bưng đĩa muối gừng
Gừng cay muối mặn xin đừng quên nhau”
Trước cảnh chồng bị bắt, bị đánh đập và bị trói đến chết, chị Dậu chạy ngược xuôi vay nợ, bán khoai, bán con, bán chó. Bán con tuy đau đớn nhưng đó là giải pháp tạm thời để cứu chồng thoát khỏi tai họa trước mắt. Tình thương chồng của bà gắn liền với tình thương con khôn tả. Một củ khoai bà cũng chịu, nhường cho con. Trước khi dắt cái Tí về nhà ông Nghị, lòng bà đau đáu, buồn bã, bà “nức nở”. Là một tâm hồn đau khổ và tội lỗi, cô gạt nước mắt và nói với lòng mình: “Thôi thì tùy ý trời, mình chịu! Hoàn cảnh ở nhà là thế, mình đành dứt tình với em thôi!”. Chị Dậu khóc lóc van xin cho đứa con gái vô tội bị mẹ bán đi. Mỗi tiếng kêu là một nhát dao. Mỗi tiếng khóc là một giọt nước mắt. Nghe thật tội nghiệp. Bởi trong cơn hoạn nạn, bản thân chị biết hành động bán con của mẹ là “tội trời” nhưng cũng là con đường cuối cùng, bởi không có tiền nộp thuế thì chồng chị “có chết cũng không sống”. Qua đó, ta thấy rõ hơn, trong bi kịch gia đình, tấm lòng nhân hậu, đức hi sinh của chị Dậu, của người vợ, người mẹ đã bừng sáng.
Chị Dậu là một người phụ nữ nông dân cứng cỏi, dám đấu tranh chống lại áp bức, luôn cố gắng vươn lên để thoát khỏi tai họa. Cô ấy rất kiên nhẫn trong việc giải quyết quyền lực. Cô tự gọi mình là “cháu”, “cháu”. Gọi những người cai trị là “ông”, “tôi xin bạn …”. Khi bị tát vào mặt, vào ngực, khi bị tên cai lệ “giựt dây” trong tay viên lý trưởng, chạy đến trói anh Dậu khi anh còn đang ốm, thái độ của chị Dậu trở nên hung dữ. Bà “xám mặt”, “nghiến răng” chống chế: “Chồng ốm, không được hành hạ”. Thú tính nổi lên, chị tức giận thách thức: “Mày trói chồng nó lại ngay, nó sẽ cho mày xem!”. “Tôi” đã trở thành “bà”, “ông” đã trở thành “bạn”. Những thước kẻ, những ngọn roi, những sợi dây thừng của bọn đầu trâu mặt ngựa đã trở nên vô nghĩa đối với chị Dậu. Cô đã dũng cảm quật ngã tên cai lệ và người hầu của tù trưởng. Bạn đã dạy cho họ một bài học tốt! Trước sự can ngăn của chồng, chị Dậu vẫn chưa nguôi giận: “Tôi thà đi tù chứ không thể để chúng nó làm tình mãi như vậy được…”.
Con sâu cũng quằn quại, chị Dậu cũng vậy, bị áp bức dã man, tính mạng bị đe dọa, nó đã dũng cảm chống trả. Chị Dậu, chồng con chị cũng như hàng triệu nông dân là nạn nhân của chế độ thực dân nửa phong kiến. Chế độ sưu thuế man rợ, ách áp bức của bọn địa chủ cường quyền đã tước đoạt quyền sống làm người của họ. Nhân vật chị Dậu là hiện thân của nhiều phẩm chất tốt đẹp của người phụ nữ nông dân như dũng cảm, nhân hậu, giàu lòng thương chồng, thương con, dũng cảm chống lại áp bức. Chân dung chị Dậu đã làm nổi bật giá trị hiện thực và tinh thần nhân đạo trong tiểu thuyết “Tắt đèn” nói chung và đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” nói riêng. Càng cảm thấy “bản chất của nhân vật chị Dậu rất mạnh mẽ, chỉ thấy nó lăn vào bóng tối là bứt ra” như nhận xét của Nguyễn Tuân. Người chỉ ra một quy luật tất yếu trong xã hội: Có áp bức thì có đấu tranh.
Tóm lại, qua đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” ta thấy nổi bật lên hình ảnh người phụ nữ nông dân Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám với tấm lòng yêu chồng, thương con tha thiết, giàu lòng vị tha, đức hi sinh. . Đọc đoạn trích này, ta thấy trào dâng lòng cảm phục và biết ơn đối với những con người như vậy. Họ thật xứng đáng với tám chữ vàng mà Bác Hồ đã tặng cho phụ nữ Việt Nam: “Anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang”.
Theo Nhungbaivanhay.vn
Bạn thấy bài viết Phân tích nhân vật chị Dậu trong tác phẩm “Tắt đèn” của Ngô Tất Tố có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?
Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường Họa Mi
Chuyên mục: Văn Mẫu Hay
Nguồn: Họa Mi