Một lần em trót đọc nhật kí của bạn
Các bài văn mẫu lớp 9
Khi tôi đọc nhật ký của bạn
Khi tôi đọc nhật ký của bạn
Dạy
Tuấn là người bạn tốt nhất của tôi. Chúng tôi chơi với nhau từ nhỏ, kể cho nhau nghe mọi chuyện, chia sẻ vui buồn. Tưởng rằng hai người không có gì phải giấu nhau, nhưng vì cuốn nhật ký của Tuấn và sự dại dột của tôi nên đã xảy ra chuyện.
Hôm đó, cũng như bao lần khác, Tuấn mời tôi đến nhà chơi. Lên phòng, Tuấn nói: “Mẹ cứ bình tĩnh, con xuống nhà phủi bụi trên bàn của bố rồi lên!”. Trong lúc đợi Tuấn xuống nhà làm chút việc, tôi đến tủ sách của Tuấn tìm truyện đọc. Chợt, đôi mắt dò dẫm của tôi dừng lại ở gáy cuốn sổ có dòng chữ: “Nhật ký của tôi”. Hình như là nhật ký của Tuấn – Tôi thầm nghĩ – Mình đọc lại một chút xem mình có nghĩ sai về bạn thân không nhé! Tôi nhanh chóng rút cuốn sổ của mình ra. Tôi lặng lẽ đóng cửa phòng Tuấn rồi mở cuốn nhật ký ra đọc.
Ngay ở trang đầu tiên, Tuấn viết: “Hôm nay thấy Uyên hơi quá khi trêu chọc Hoàng Sơn và Thùy Dương. Mình nghĩ như vậy sẽ tủi thân cho họ. Tội nghiệp họ quá! Ngày mai mình sẽ bảo Uyên cút”. trò chơi này”. bỏ! Vậy hóa ra Tuấn không đồng ý với tôi! Nhưng khi vào lớp, anh ấy cũng tham gia, khiến tôi nghĩ anh ấy rất quan tâm. Tôi lật vài trang tiếp theo, toàn là những bình luận về tôi. Khi “Em không thích thái độ của Uyên với thằng Bình và thằng Dương chút nào, ít nhất em cũng phải nhắc nhở nó học bài để điểm nó tốt hơn. Em biết tối qua Bình phải đi học thêm đến khuya Mình nên nhắc nó làm bài học để cứu nó đi”, rồi “Mình nghĩ Uyên nên sửa cái mặc cảm đó đi thì hòa nhập với mọi người sẽ tốt hơn”. Ôi chúa ơi! Và cả chuyện này nữa “không biết nói với Uyên thế nào nhỉ? Tưởng mình thích Tiểu Nguyệt hay sao ấy. Nếu cô ấy biết chắc cô ấy sẽ cười mình mất.” Đang đọc những bình luận về mình thì bỗng nghe thấy tiếng lạch cạch ngoài cửa, tôi vội đặt cuốn sách lên giá rồi ngồi trên giường đung đưa chân cười hạnh phúc. Tuấn rụt rè đặt đĩa bánh xuống giường:
“Oi, tôi có chuyện muốn nói với bạn. Chuyện tế nhị đó, tôi nghĩ tôi đã…
Tôi ngắt lời:
– Thích Tiểu Nguyệt rồi hả?
Tuấn sững sờ. Tôi ngập ngừng: “Thôi đi! Nó mà biết nó đọc nhật ký thì coi như xong”. Tôi vội lảng sang chuyện khác:
– Thôi, vì là chuyện tế nhị, em không nên ép mình nói ra. Bạn mua những truyện này ở đâu vậy?
Tuấn bẽn lẽn trả lời tôi và suốt cả buổi chiều, giữa tôi và Tuấn như có một đám mây u ám và nghi kỵ. Anh luôn nghi ngờ và đề phòng. Còn tôi thì áy náy, chỉ sợ em biết sự thật. Nhưng thật dễ dàng để tự hào về nó. Nếu chuyện này lộ ra, anh ấy sẽ không thèm nhìn mặt tôi nữa. Với ý nghĩ đó, tôi nghĩ trước khi nói để tránh những câu hỏi vặn vẹo của anh ấy về những gì tôi đã làm trong phòng anh ấy trước đó.
Khi tôi ra khỏi nhà Tuấn thì trời đã gần tối. Tôi cũng chợt thấy lòng mình u tối đến lạ. Tôi chưa bao giờ làm bất cứ điều gì như thế này: Ăn cắp nhật ký của người khác, thật xấu hổ cho bạn. Nhưng nó là bạn thân nhất của tôi. Nếu chuyện này lan truyền ra thì sẽ chẳng còn ai tin tôi nữa, mọi người sẽ nghĩ tôi là kẻ chuyên đi lục lọi đời tư của người khác, đem ra làm trò cười. Cả đêm hôm đó, tôi như người mất hồn, đi đi lại lại, miệng lẩm bẩm, suy nghĩ, học bài, không học được từ đầu. Câu chuyện lúc sáng ám ảnh tôi suốt đêm. Mãi đến khi đi ngủ, tôi mới trấn tĩnh lại và nghĩ ra cách giải quyết: “Nếu không đọc nhật ký của Tuấn thì chắc giờ này tôi đã ngủ rồi. Càng nghĩ lại càng thấy xấu hổ. Tôi cứ tưởng họ đã là bạn thì không có gì phải giấu nhau nhưng cũng cần tôn trọng quyền riêng tư của người khác.mình làm sai nhưng cũng nhờ đọc nhật ký của Tuấn mà mình biết mình có khuyết điểm gì phải sửa, Tuấn ngại nói lắm thẳng thắn, nhưng nếu anh ấy nói ra toàn bộ sự thật, anh ấy sẽ rất giận tôi, nếu anh ấy không nói ra, lương tâm của anh ấy sẽ bị cắn rứt. Giờ tôi phải đi ngủ để lấy lại tinh thần”. Và cuối cùng tôi cũng chìm vào giấc ngủ, tuy vẫn còn lo lắng về thái độ của Tuấn khi nhận lời tỏ tình của tôi, nhưng tôi cũng cảm thấy thanh thản và nhẹ nhõm.
Hôm sau gặp Tuấn, tôi kể hết sự thật. Trái với tưởng tượng của tôi, Tuấn đã tha thứ, hai chúng tôi lại thân thiết như ngày nào. Tôi cũng nhận ra một bài học rằng: Giữa hai người bạn với nhau, lòng tin là sự đảm bảo cho một tình bạn lâu bền. Một lần tôi lấy trộm cuốn nhật ký là quá đủ, tôi sẽ không bao giờ làm điều đáng xấu hổ đó nữa.
Thu Trang
Bạn thấy bài viết Một lần em trót đọc nhật kí của bạn có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?
Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường Họa Mi
Chuyên mục: Văn Mẫu Lớp 9
Nguồn: Họa Mi