Em đã đọc bài ca dao: “Con cò mà đi ăn đêm… Đừng xáo nước đục đau lòng cò con”. Từ bài ca dao trên, em hãy kể một câu chuyện tưởng tượng về con cò


Văn mẫu lớp 6

Em đã từng đọc câu ca dao: “Con cò đi ăn đêm… Chớ đục nước đục hại cò con”. Từ câu ca dao trên, hãy kể một câu chuyện tưởng tượng về con cò

Em đã từng đọc câu ca dao: “Con cò đi ăn đêm… Chớ đục nước đục hại cò con”. Từ câu ca dao trên, hãy kể một câu chuyện tưởng tượng về con cò

Dạy


TỔ CHỨC TỔNG HỢP

A. MỞ BÀI

(Giới thiệu nhân vật và hoàn cảnh):

Quá nửa đêm, đàn cò vẫn trằn trọc chưa ngủ.

+ Cò mẹ biết con đói bèn đi kiếm ăn.

B. THÂN THẺ

Diễn biến câu chuyện:

– Con cò làm việc vất vả cả ngày, chỉ để kiếm được vài con tôm nhỏ vào ban đêm. Con cái đói ăn cũng làm bà khổ.

– Cô ấy ngủ thiếp đi vì mệt và thức dậy khi con cô ấy không ngủ. Tôi nhớ cái ao nhỏ mà tôi đã quên. Ở đó rất nguy hiểm, tôi suýt chết. Nhưng đêm khuya, thương con, nó quyết định đi kiếm mồi.

– Cô đáp xuống một cành tre và ném mình xuống nước.

C. KẾT LUẬN

Tâm trí cò chỉ gợi lại hình ảnh những đứa con thân yêu đang còn đói khổ.

PHÂN CÔNG

Đã quá nửa đêm mà lũ cò con vẫn chưa ngủ được. Thỉnh thoảng chúng đi lại trong tổ… Cò mẹ biết chúng đói.

Trái tim cô đau như cắt. Cả ngày cô cố gắng hết sức nhưng vẫn không kiếm được miếng nào đáng kể. Mãi đến khuya, bà mới tìm thấy vài con tôm nhỏ xíu còn sót lại trên ruộng. Các con bà đói, nhưng bản thân bà còn đói hơn.

Xem thêm: Tả một cảnh đẹp, gần gũi, giản dị mà em thường thấy (góc phố nơi em ở, con đường em đến trường, cánh đồng quê em…)

Ở chân trời, trăng đã lên cao, ánh trăng mờ ảo trải dài trên cánh đồng. Con cò nằm im, bất động, dường như sự mệt mỏi và đói khát đã khiến nó không thể cử động… và nó thiếp đi lúc nào không biết.

Tiếng gà đầu xóm vang vọng làm cò mẹ giật mình. Trời đã gần sáng, bà nhìn những đứa con tội nghiệp của mình, chúng vẫn còn say sưa, có lẽ hôm nay chúng không ngủ được. Đột nhiên cô yêu họ rất nhiều, hơn bao giờ hết; Trong tâm trí cò mẹ hiện ra một cái ao nhỏ đầy tôm tôm cách tổ không xa mà hôm qua cò không dám đến vì ở đó có người. Kể từ ngày viên đạn xuyên qua cánh của cô ấy, cô ấy không dám liều lĩnh tiếp cận mọi người, nếu… Nhưng thôi, hãy mạo hiểm và xem điều gì sẽ xảy ra. Cò mẹ nhìn đàn con… linh tính mách bảo rằng đây có thể là lần cuối cùng cò được nhìn thấy đàn con của mình.

Cò mẹ đã bay đi không một tiếng động. Cô đáp xuống một cành tre thấp là mặt ao. Mắt nàng cố nhìn rõ mặt nước… Gió thổi, cành tre cứ đung đưa như chiếc võng. Thình lình có tiếng như đoàn người đi lại. Người mẹ hốt hoảng. Cò mẹ cất cánh… nhưng chẳng mấy chốc đã rơi khỏi ngọn tre và nằm dưới làn nước lạnh. Tiếng bước chân mỗi lúc một gần… Thỉnh thoảng trong đầu chị lại hình ảnh những đứa con mỏi mòn chờ mẹ về.

Xem thêm: Tả con ngựa văn lớp 6


—————————

Mưa từ trưa đến giờ vẫn chưa tạnh. Bầu trời nặng trĩu mây xám, mọng nước như nước. Ruộng nước mênh mông, trắng mờ qua mành; mưa ngắt quãng. Tiếng ếch nhái kêu râm ran. Cò mẹ đậu trên cành tre nhìn chiếc tổ tồi tàn, buồn bã. Những chú cò con run rẩy, ngước chiếc cổ gầy guộc nhìn mẹ và kêu lên:

– Mẹ ơi, con đói quá.

– Mẹ ơi, sao mẹ không đi câu cá đi mẹ.

Cò mẹ nhìn con rồi ngoe nguẩy cái cổ dài. Nước mưa làm tóc cô ướt sũng, trông cô thật gầy gò và tiều tuỵ. Khi nghe con khóc, tôi như đứt ruột. Tội nghiệp, mạnh mẽ như vậy mà đến giờ chỉ còn vài con tép nhỏ, giọng đã khản đặc rồi. Cô dỗ dành:

– Ngoan nào con, lát nữa mẹ kiếm cá cho con ăn.

Những con cò cò:

“Mẹ nhanh lên, con đói rồi.

– Bắt nhiều vào nghe mẹ.

Cò mẹ bảo tôi:

– Bạn đi ngủ. Chút nữa mới ăn được.

Cò mẹ chần chừ mãi. Kể từ ngày chồng bị trúng đạn, chị không dám quay lại chốn cũ. Nghĩ đến cái chết của chồng, cô cảm thấy bàng hoàng. Với anh chị em thì đỡ vất vả hơn. Anh luôn lo kiếm miếng ăn cho con.

Cò mẹ đã bay đi không một tiếng động. Mưa vẫn rơi nhè nhẹ. Hôm nay trời mưa to, tôm cá ra ngoài nhiều. Cô đáp xuống cánh đồng ít người nhất, hối hả bắt tôm. Ngậm con cá to trong miệng, bỗng thấy đói cồn cào, nàng mới nhớ ra mình chưa ăn gì. Nhưng cò mẹ tự nhủ: “Đợi các con ăn xong rồi mình ăn sau. Có lẽ họ đang đói.”

Xem thêm: Phân tích truyện Thạch Sanh

Một đứa, hai đứa, ba đứa… Chợt có ánh sáng chói lòa, nó hốt hoảng bay lên, tim đập thình thịch. “Hết rồi”, bà thở dài sung sướng nghĩ đến các con. Mà sao chóng mặt quá, chả nhìn thấy gì. Cò mẹ cảm thấy thế giới xung quanh đảo lộn. Cô cố đậu trên cành cây ngay đó, sắp đổ nhào về phía trước. Một cơn gió mạnh thổi qua, cành cây oằn oại, hạt mưa tạt vào mặt. Bàn chân đầy bùn của cô trượt trên những cành cây mỏng manh ướt át. Cò mẹ chưa kịp tỉnh lại đã bị rơi xuống mương. Dòng nước ào ạt cuốn cô đi. Người cô như bị ai kéo xuống. Cô cảm thấy mình đang chìm dần, chìm dần. Như có ai ôm cổ, cô ngước lên, lo lắng, tuyệt vọng. Trong bóng tối đó, cô có thể nhìn thấy rõ ràng một vài cái mỏ đang há ra, kêu gào khản đặc. Trong mưa, chúng vẫn mong mẹ về…

Thu Trang


Bạn thấy bài viết Em đã đọc bài ca dao: “Con cò mà đi ăn đêm… Đừng xáo nước đục đau lòng cò con”. Từ bài ca dao trên, em hãy kể một câu chuyện tưởng tượng về con cò có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?

Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường Họa Mi

Chuyên mục: Văn Mẫu Lớp 6

Nguồn: Họa Mi

Related Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Back to top button