Cây lau chứng kiến việc nàng Vũ Nương ngồi bên bờ Hoàng Giang than thở một mình rồi tự vẫn. Viết văn bản kể lại câu chuyện đó theo ngôi thứ nhất hoặc ngôi thứ ba (mở rộng truyện Chuyện người con gái Nam xương của Nguyễn Dữ)


Các bài văn mẫu lớp 9

Cây sậy chứng kiến ​​cảnh Vũ Nương ngồi bên bờ Hoàng Giang than thở một mình rồi tự vẫn. Viết đoạn văn kể lại câu chuyện theo ngôi thứ nhất hoặc ngôi thứ ba (mở rộng tác phẩm Chuyện người con gái Nam Xương của Nguyễn Dữ)

Cây sậy chứng kiến ​​cảnh Vũ Nương ngồi bên bờ Hoàng Giang than thở một mình rồi tự vẫn. Viết đoạn văn kể lại câu chuyện theo ngôi thứ nhất hoặc ngôi thứ ba (mở rộng tác phẩm Chuyện người con gái Nam Xương của Nguyễn Dữ)

Dạy


Chúng tôi đã sống bên bờ Hoàng Giang hàng triệu năm.

Tôi không thể nhớ gia đình mình đã trải qua bao nhiêu thế hệ. Nhưng gia đình tôi thường có thói quen kể cho nhau nghe những “chuyện đời” xảy ra trên sông nước mà ông cha ta đã từng chứng kiến. Đã nhiều năm trôi qua, tôi đã già rồi, không còn nhớ rõ mọi chuyện, nhưng tôi vẫn nhớ như in cái ngày bi thảm xảy ra với thiếu nữ Vũ Nương.

Tôi nhớ ngày đó khi tôi còn rất nhỏ. Tôi thường có thói quen thức rất khuya để được khỏa thân dưới nước dưới những đêm trăng sáng. Nước sông Hoàng Giang về đêm rất êm đềm và mát lạnh. Trăng sáng, chơi với cá mương thật là vui.

Hôm đó, khi đang uốn éo dưới nước, tôi giật mình chợt nghe tiếng ai đó nức nở. Tôi nín thinh, tiếng khóc càng rõ hơn. Không còn nghi ngờ gì nữa (tôi nghĩ), ai đó phải trải qua một điều gì đó rất đau buồn. Tôi lập tức quên mất anh hàng nước và con cá mương khi nghe giọng một người phụ nữ than thở:

– Con lạy trời đất, con lạy lòng sông! Cơ thể tôi khô quá. Nhưng tôi mong ngày chồng trở về sau chiến trận là ngày gia đình đoàn tụ. Nhưng mong ước ấy giờ đã tan biến như mây khói. Bao năm qua tôi chịu ngàn cay đắng. Chồng đi chinh chiến nơi xa, các con một mình tần tảo chăm sóc mẹ già và đàn con thơ dại. Rồi khi mẹ già lâm bệnh, tôi chạy đôn chạy đáo chạy chữa hết mà vẫn không cứu được. Mẹ mất đi, tôi mất đi một nguồn động viên, quan tâm, chia sẻ. Vào lúc đó, tôi đã gửi cho mình một thông điệp: Hãy hy vọng. Tất cả những điều tốt đẹp, tôi đã dành cho Dan thân yêu của tôi. Tôi mong được hai mẹ con nuôi nấng từng ngày, vậy mà giờ đây ông trời lại gây ra một chuyện trớ trêu cướp đi tất cả của tôi. Tôi còn sống để làm gì…

Xem thêm: Ở đoạn kết truyện ngắn Bến quê, nhà văn Nguyễn Minh Châu đã tập trung miêu tả chân dung và cử chỉ của nhân vật Nhĩ với một vẻ rất khác thường: anh… ấy. Viết đoạn văn ngắn (8 – 10 câu) nêu ý nghĩa hành động của nhân vật này

Tôi nghe những lời than thở mà xót xa cho người phụ nữ. Sống bên sông, tôi đã chứng kiến ​​nhiều chuyện nhưng chưa bao giờ thấy chuyện gì đau lòng đến vậy. Đằng sau những lời đau lòng ấy hẳn là một bi kịch lớn. Tôi thắc mắc lắm, chưa kịp đoán ra chuyện gì thì người phụ nữ kia đã kêu lên:


– Bé Đan, con yêu! Tôi rất xin lỗi bạn vì bạn đã bỏ đi giữa lúc này. Nhưng cô không thể chọn con đường nào khác. Tôi đã nghi ngờ sự chính trực của mẹ con chúng tôi. Thế là bao nhiêu công việc của cha con chúng tôi đều đỏ hết. Anh không thể sống với sự ngờ vực của bố em. Mẹ không thể trách mẹ và chấp nhận những gì xấu mà mẹ không có. Mẹ có vinh dự chung thủy và đồng trinh. Tôi phải giữ sự trong sạch của mình trong mắt hàng xóm. Mẹ không thể sống được. Tôi sẽ chết để đánh thức sự ghen tuông mù quáng của cha bạn. Các tình yêu thân mến! Tôi cầu xin bạn cho tất cả mọi thứ.

Nói xong, mặt nước bắt đầu rung chuyển dữ dội. Tôi giật mình và bàng hoàng nhận ra người phụ nữ đang tiến về phía lòng sông. Yêu và oán. Nhưng chỉ một chút sậy, tôi không thể làm gì hơn. Nước bắt đầu dâng lên ngang thân người phụ nữ rồi lên gần hết cánh tay người phụ nữ. Người phụ nữ đau khổ đã quyết định dìm chết mình để giải quyết những bất công.

Xem thêm: Phân tích bài thơ “Ánh trăng” của Nguyễn Duy

Đôi bờ sông Hoàng Giang tĩnh lặng. Gió vẫn thổi mát rượi, nhưng trăng đã khuất. Không gian tĩnh lặng đến nỗi tôi vẫn có thể nghe và nghe rất rõ những lời trăn trối cuối cùng của người đàn bà tội nghiệp.

– Trường Sinh cậu ơi! Anh ta là người hầu của người vợ lẽ. Như một đứa trẻ chơi game thiếu suy nghĩ, anh coi thường sự chung thủy của tôi. Bây giờ tình yêu của chồng dành cho vợ đã không còn bao lâu, tôi chỉ mong sau cái chết này, anh ấy có thể nhìn thấy nỗi đau mà tỉnh ngộ. Mẹ hãy cưu mang con, nuôi nấng con nên người.

Tôi cúi chào ngài. Tôi tên là Vũ Nương. Giờ đây, vì bị oan ức mà anh phải chọn cái chết để giải oan cho mối tình của mình. Thân này đã hiến dâng cho Hà Bá. Nhưng tôi chỉ mong nếu mình thật lòng chung thủy thì sẽ giải được mối tình oan trái và mong Trường tỉnh ngộ. Nếu tôi còn một chút tự ái, xin tiếp tục bị giam cầm mãi mãi trong tầng địa ngục.

Mặt sông Hoàng Giang lặng sóng. Tôi không còn nghe thấy một từ hay một âm thanh nào nữa. Thế là Hà Bá nhặt được người đàn bà kia một cách nhẹ nhàng nhưng chắc chắn không yên bình.

Cả đời sống bên sông, chứng kiến ​​dòng đời bao vui buồn. Có những điều tôi đã quên, có những điều tôi còn nhớ, nhưng không gì tê tái bằng cái chết của Vũ Nương. Khi nghe hết sự việc, tôi vừa giận chồng vừa thương vợ. Họ yêu nhau để rồi làm nhau đau. Nhiều năm trôi qua, nỗi oan của Vũ Nương cũng được người chồng kia hóa giải. Nhưng cho đến tận hôm nay tôi vẫn không hiểu con người vĩ đại và cao cả như thế nào mà tại sao vẫn có những lúc ích kỷ và hèn hạ?

Xem thêm: Đề 1 – Người ấy (bạn, thầy, người thân…) sống mãi trong lòng em (P1) – Văn tự sự – Phát triển kĩ năng làm bài văn chọn lọc 9

Thu Trang


Bạn thấy bài viết Cây lau chứng kiến việc nàng Vũ Nương ngồi bên bờ Hoàng Giang than thở một mình rồi tự vẫn. Viết văn bản kể lại câu chuyện đó theo ngôi thứ nhất hoặc ngôi thứ ba (mở rộng truyện Chuyện người con gái Nam xương của Nguyễn Dữ) có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?

Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường Họa Mi

Chuyên mục: Văn Mẫu Lớp 9

Nguồn: Họa Mi

Related Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Back to top button