Cảm nhận về truyện “Chiếc lá cuối cùng”

Đánh giá truyện “Chiếc lá cuối cùng”

Dạy


Đánh giá truyện “Chiếc lá cuối cùng”

Phân công

Chiếc lá cuối cùng là một trong những truyện ngắn xuất sắc của O’Hen-ri. Câu chuyện nói lên thực tế cuộc sống đầy rẫy những bất công phi lý, mang đến biết bao bất hạnh cho những mảnh đời nghèo khổ. Tuy nhiên, nhà văn đã tìm thấy và khơi dậy vẻ đẹp tâm hồn của những con người ấy qua những tình huống truyện bất ngờ và cảm động.

Câu chuyện kể về cuộc đời cơ cực của ba họa sĩ nghèo: Siu, Jonsi, Bemen. Năm bốn mươi tuổi, Behrman mơ ước vẽ được một kiệt tác nhưng không thực hiện được nên phải ngồi làm người mẫu cho các họa sĩ trẻ để kiếm chút tiền trang trải cuộc sống. Xiu vẫn còn mệt mỏi với những bức vẽ. Johnsy mắc bệnh viêm phổi, dần mất niềm tin vào cuộc sống: cô đếm từng chiếc lá rơi, với niềm tin rằng khi chiếc lá cuối cùng rơi xuống, cô sẽ chết…

Từng ngày trôi qua với cái lạnh và mưa gió khắc nghiệt, cây thường xuân dần rụng lá trên cành cho đến khi chỉ còn lại một mình. Jonzi dường như nhìn thấy cái chết của mình đang đến gần. Sự sống của cô bỗng trở nên mong manh hơn bao giờ hết. Cô đành bất lực và bỏ cuộc khiến Bemen và Siu càng thêm lo lắng: “Hai đứa sợ nhìn ra cửa sổ, nhìn đám thường xuân. Rồi họ nhìn nhau một lúc, không nói gì. “Mặt tôi cứ như cuối cung vậy. Đặc biệt là Tú. Cô khóc nức nở, hồi hộp “tỉnh dậy sau khi ngủ được 1 tiếng đồng hồ”.

Xem thêm: Soạn bài 8: Tức nước vỡ bờ


Đêm mưa gió dữ dội, chiếc lá kia chắc dập nát. Khoảnh khắc Jonsi chứng kiến ​​bức màn kéo xuống thật đáng sợ. Không ai có thể khiến cô từ bỏ ý định dùng những chiếc lá còn sót lại trên cành thường xuân làm thước đo cho cuộc sống của mình. Bản thân Tú có lẽ cũng không chịu nổi ý nghĩ đã đến lúc phải nói lời chia tay vĩnh viễn với đồng nghiệp của mình. Nhưng một điều kỳ diệu đã xảy ra: vẫn còn một chiếc lá thường xuân bám vào bức tường gạch. Niềm vui trong Xiu như vỡ òa. Về phần Jonsi, cô cũng hơi bất ngờ, miễn cưỡng chấp nhận sự thật để rồi chìm đắm trong ý nghĩ từ bỏ cuộc sống: “Hôm nay trời sẽ đổ và đồng thời tôi cũng sẽ chết”. Tôi thấy Jonzi vừa đáng trách vừa đáng thương.

Mùa đông khắc nghiệt vẫn tiếp diễn. Nhưng chiếc lá thường xuân vẫn còn đó. Rồi một hôm, trời đổ cơn mưa lớn vào ban đêm. Vậy mà “chiếc lá thường xuân vẫn còn đó”. Chống chọi với thiên nhiên khắc nghiệt, chiếc lá vượt qua mọi khó khăn, bám chắc vào cành cây khẳng khiu. Jonzi cảm thấy bối rối, và cũng bừng tỉnh. Cô ước mơ: “một ngày nào đó tôi sẽ vẽ Vịnh Napoli”. Điều đó chứng tỏ cô ấy có niềm tin vào cuộc sống. Chiếc lá thường xuân ấy đã tiếp thêm cho cô sức mạnh vô hình để chiến đấu với bệnh tật.

Xem thêm: Tinh thần phản kháng của người nông dân Việt Nam qua hình tượng nhân vật chị Dậu

Kết thúc của câu chuyện đã gây bất ngờ cho cả người trong cuộc và người đọc. Chiếc lá cuối cùng còn sót lại trên cây thường xuân ấy, hóa ra lại là một tác phẩm tài hoa của người nghệ sĩ già. Đó là bác Bemen. Đời con gái, ông đã vượt qua sự khắc nghiệt của thời tiết, để cho cô chút niềm tin vào cuộc sống. Người họa sĩ già cả đời mong ước vẽ được một kiệt tác, và điều đó cuối cùng đã thành hiện thực. Công việc của anh ấy là vô cùng thực tế và sống động như thật. Không chỉ vậy, nó đã cứu rỗi linh hồn của một cô gái trẻ đang tìm đến Thần chết. Không ai biết sự thật này cho đến khi anh ta ra đi. Bemmel quả thực không chỉ là một họa sĩ tài ba, mà còn là một nghệ sĩ chân chính với tâm hồn cao thượng.

“Chiếc lá cuối cùng” chan chứa tình người giữa những con người cùng cảnh nghèo khó. Đồng thời, tác phẩm cũng mang đến một thông điệp: Nghệ thuật vì nhân loại.

Theo Nhungbaivanhay.vn


Bạn thấy bài viết Cảm nhận về truyện “Chiếc lá cuối cùng” có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?

Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường Họa Mi

Chuyên mục: Văn Mẫu Hay

Nguồn: Họa Mi

Related Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Back to top button