Anh (chị) hãy bình giảng bài thơ Bài ca chúc tết thanh niên của Phan Bội Châu
Các bài văn mẫu lớp 11
Em hãy bình giảng bài thơ “Chúc Tết” của Phan Bội Châu
Em hãy bình giảng bài thơ “Chúc Tết” của Phan Bội Châu
Dạy
Trong ký ức của nhiều thế hệ người Việt Nam, Phan Bội Châu là một nhà yêu nước nồng nàn, một nhân vật lịch sử kiệt xuất, tiêu biểu cho phong trào đấu tranh giành độc lập của dân tộc trong những thập kỷ đầu tiên của thế giới. thế kỷ XX.
Phan Bội Châu có một tiểu sử hiển hách. Ngay cả những năm cuối đời, khi bị Pháp bắt giam ở Huế, Phan Bội Châu vẫn được đồng bào, nhất là tầng lớp thanh niên quan tâm đặc biệt. Ông cũng rất có ý thức nuôi dưỡng thế hệ trẻ và đặt nhiều kỳ vọng vào họ. Đầu năm 1927, học sinh trường Quốc học và trường Công lập ở Huế tổ chức mừng sinh nhật lần thứ 60 của ông. Đáp lại tình cảm đó, Phan Bội Châu đã ngẫu hứng ngâm bài “Chúc mừng tuổi trẻ” bằng hình thức hát đối đáp. Bằng những lời lẽ chân tình, thật thà của mình, tác giả tha thiết kêu gọi những người trẻ hãy từ bỏ lối sống tầm thường, cương quyết và hướng về tinh thần. vươn tới lý tưởng cách mạng cứu nước, bắt kịp thời đại mới. Đó là kỳ vọng và là sự bàn giao trách nhiệm của thế hệ Phan Bội Châu cho thế hệ thanh niên kế cận. Mở đầu bài hát là tiếng gọi đột ngột, gấp gáp, khẩn thiết: “Dậy đi! Dậy đi” Đây là lời của ai? Đọc kĩ những câu thơ sau:
Thức dậy! Thức dậy! Thức dậy!
Triều đình nghe tiếng gà gáy.
Con chim trên cây bồ đề nói xin chào.
Phương pháp mở đầu thực sự độc đáo. Tác giả muốn đánh thức mạnh mẽ thế giới bên kia, hãy mở mắt ra để thấy một ngày mới bắt đầu: Trời đã sáng, chim đã hót tưng bừng. Điều đáng nói ở đây là tiếng gà gáy và các loài chim khác có những tiếng thúc giục, thúc giục khác thường. Hóa ra, những âm thanh quen thuộc hàng ngày ấy đã được “nghe” qua tâm trạng mong ngóng chờ đợi của tác giả, và thế hệ tác giả mới bỗng trở thành biểu tượng đầy ý nghĩa của “vận hội mới”. “Thật cảm động khi ta hiểu rằng, đây là tâm trạng của một con người sống trong hoàn cảnh ngặt nghèo, nghiệt ngã, bị kẻ thù kìm kẹp cắt đứt hiện thực đấu tranh của dân tộc nhưng vẫn gắn bó suốt đời, tin tưởng vào thế hệ tương lai của đất nước.
Suy cho cùng, lời thúc giục “Dậy đi! Dậy đi” không chỉ là tiếng gọi trái tim của Phan Bội Châu. Đó là tiếng gọi của Tổ quốc, của sông núi mà Phan Bội Châu đại diện. Lời kêu gọi Phan Bội Chân – Tổ quốc, chúng ta còn có thể thấy âm vang trong nhiều tác phẩm khác của nhà cách mạng. Trong cuốn sách Trùng lặp
Quảng răng sử, ông từng viết “Non sông còn, kinh thành! Ai là chủ? Quốc, dân!
Khổ thơ tiếp theo, Phan Bội Châu dành mấy dòng để nói về mình. Lời thơ chân thành, tha thiết khiến người đọc vô cùng xúc động:
Xuân, xuân, xuân em có biết không?
Buồn với sông, buồn với núi, buồn với trăng,
Hai mươi năm lẻ đắng cay muôn phần.
Trời đất còn sống là may rồi
Những tháng ngày an ủi lũ đầu xanh.
Khác với giọng vui vẻ, hào hứng lúc đầu. Những vần thơ đầy nhịp điệu chậm rãi, trĩu nặng ưu tư. trầm cảm. Trước cái chết “vận hội”, Phan Bội Châu không khỏi bùi ngùi khi nói đến mùa xuân của đất. trời và cũng là tâm sự với thế hệ trẻ, những người bạn tâm giao, tri kỉ của nhà thơ. có nhiều cách hiểu từ xuân; Xuân vừa có nghĩa là quê hương, vừa có nghĩa là tuổi trẻ. Phan Bội Châu đã bày tỏ hết nỗi niềm của mình. Đó trước hết là nỗi đau của một người phải làm “khách quê bốn biển”, suốt hai mươi năm chạy trốn nhưng cuối cùng “trăm lần thất bại không bằng một lần thành công”. Đúng là trong nỗi đau này không chỉ có “thẹn” mà còn có “sầu”, “sầu” thậm chí là đắng cay. Đây là nỗi niềm của một đấng trượng phu, một anh hùng, một nhân vật lịch sử kiệt xuất. Đây cũng là nỗi đau của một dân tộc, một đất nước. Đoạn thơ “Xấu sông, buồn núi, buồn trăng” được ngắt thành ba nhịp, ba vế đối nhau, mỗi trạng thái cảm xúc được đặt trong mối quan hệ với một hình ảnh tượng trưng của đất nước, thể hiện nỗi đau. có tầm vóc của sông núi, tầm vóc của thời đại. Ta liên tưởng đến nỗi đau lớn của Đặng Dung năm xưa trong bài thơ bi tráng Cảm hoài: “Thu nước chưa xong đầu đã bạc”. Đây là tâm sự của một người đàn ông đã mấy chục năm bôn ba khắp nơi, khi thì bên Nhật, lúc bên Tàu, lúc bên Xiêm, lúc phải sống dưới ách đô hộ của giặc và tuổi già đã đến. còn biết dựa vào “những mái đầu xanh” để an ủi những “tháng ngày”. Như vậy, Phan Bội Châu ý thức sâu sắc rằng ván cờ lịch sử của mình đã kết thúc và ông đã nghiêm khắc tự kiểm điểm mình. Điều đó chứng tỏ trí tuệ và nhân cách cao cả của người cách mạng. Riêng việc hiểu mình, nhìn thấy giới hạn của chính mình cũng đã thể hiện được phần nào tầm vóc lớn lao của tác giả, khiến người đọc vô cùng thán phục. Thất bại, nhưng đừng tuyệt vọng; nhà thơ đặt niềm hi vọng vào thế hệ trẻ:
Thưa quý vị, các chàng trai một lần nữa.
Một từ “ạ” mà chứa đựng biết bao sự kính trọng, yêu thương. Đó vừa là sự khiêm tốn, vừa thể hiện tấm lòng tha thiết của nhà cách mạng lão thành đối với vận mệnh nước nhà. Thì ra, đối với Phan Sào Nam, dù đã 60 tuổi nhưng đã là một nhân vật nổi tiếng, nhưng không kể già trẻ, bất cứ ai có tinh thần cứu nước, biết thương dân. chủng tộc, phải được tôn trọng. Tôi nhớ có lần cụ Phan đã làm “ngàn vạn lạy” cho quân lính luyện tập để họ về với Tổ Quốc Việt Nam. Hơn nữa, cách gọi hồ nói trên cũng nhằm tạo ra một bầu không khí. phù hợp để tác giả trình bày những vấn đề quan trọng tiếp theo, nên có thể nói ở đây, ông Phan đã chọn lọc những từ ngữ, giọng điệu phù hợp nhất để thể hiện ý kiến của mình.
Tâm sự với các bạn trẻ, Phan Bội Châu khẳng định “đời mới đổi, người nên đổi mới”. Câu thơ có cách thể hiện mức độ: luôn cần phải đổi mới, huống chi cuộc sống đã đổi mới, nghĩa là có vận hội mới, vận hội mới. Sang câu tiếp theo “Dài vai gánh nước cũ”, tác giả đã nói cụ thể hơn nhiệm vụ của những người trẻ tuổi là phải đoàn kết cùng nhau giành lại chủ quyền cho đất nước mà tổ tiên đã để lại. Nghề này rất khó khăn, nặng nhọc nên không những phải dũng cảm mà còn phải thông minh, kiên trì, nhất là phải biết đoàn kết, biết “kết đoàn lai” thành một khối vững chắc:
Đi nhẹ, đứng vững, đứng cho gan
Nhóm này quyết định hợp nhất.
Trải qua nhiều năm hoạt động cách mạng, cụ Phan ý thức rất rõ tầm quan trọng của sự đoàn kết. Thậm chí, nhiều năm sau khi ra nước ngoài, trong Thư gửi đồng bào trong nước khuyên đồng bào giúp tiền cho học sinh đi du học, Phan Bội Châu đã nêu: “Nhân dân đông thì việc sẽ xong, chí bằng đoàn kết thì sức khỏe mới mạnh khỏe Quyên góp nhiều miếng da may áo cứu người, gom nhiều cây cối đỡ nhà Nhiều búa bổ rừng cây ngã đổ Xe cát suốt ngày biển sâu cũng đắp. Những câu thơ trên hấp dẫn người đọc không chỉ ở nội dung mà còn ở cách nói, ở tâm huyết mà nó còn có sức thuyết phục rất lớn bởi nó được đảm bảo bởi hoạt động cách mạng không mệt mỏi của nhà yêu nước vĩ đại.
Lời khuyên đôi khi chuyển thành giọng nhẹ nhàng, êm ái, an ủi:
Ai có thiện chí thì từ nay cố gắng nhé
Đặt bút nghiên và tu tâm,
Đừng tham, đừng tham, đừng tham…
Có lúc sôi nổi, hào hùng và quyết liệt:
Xây dựng bộ não của bạn và nghiền nát sắt và lửa
Đổ dòng máu nóng rửa sạch kiếp nô lệ
Nhưng đó mới thực sự là giọng điệu chủ đạo của thơ Phan Bội Châu – đúng như Tố Hữu đã nhận xét: “Câu thơ Phan Bội Châu dậy sóng” Qua giọng thơ và hình ảnh thơ, ta thấy rõ một Phan Bội Châu tuy tuổi già, thân hình bị giam cầm trong Bến Ngự, nhưng tinh thần vẫn sục sôi, vẫn khao khát được rong ruổi và nhất là vẫn muốn hóa thân vào “vận hội mới”.
Khát vọng đó anh muốn gửi gắm đến lớp học đầu tiên bằng tất cả niềm tin của mình:
Lời rằng: Nhật nhật tân, hữu nhật tân.
Thu Trang
Bạn thấy bài viết Anh (chị) hãy bình giảng bài thơ Bài ca chúc tết thanh niên của Phan Bội Châu có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?
Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường Họa Mi
Chuyên mục: Văn Mẫu Lớp 11
Nguồn: Họa Mi